BÀI 1: ANH THỢ SƠN
Tay anh lướt nhẹ con lu
Sắc màu rực rỡ trơn tru vẽ tường
Nghề anh bình dị khiêm nhường
Dệt hoa màu sắc yêu thương cho đời
***
Tay anh mềm mại buông lơi
Con lu lăn nhẹ chẳng rời vệt sơn
Để nhà sáng láng đẹp hơn
Tường hoa rực sang cảm ơn tay vàng
***
Sơn kia lượn sóng nhẹ nhàng
Đỏ nâu hồng tím xanh vàng lên thơ
Sinh động phòng ốc mộng mơ
Hiên nhà rạng rỡ thẫn thờ nhân gian
***
Anh chẳng quản ngại gian nan
Dệt cho cuộc sống nồng nàn sắc hoa
Thổi hồn cho mọi ngôi nhà
Thổi cho cuộc sống khúc ca tươi hồng
***
Thổi cho tình mãi phiêu bồng
Lứa đôi hạnh phúc mặn nồng yêu thương
Bình dị trong cõi vô thường
Nhưng lại rất đỗi thân thương với đời.
**Hết**
BÀI 2: CHỒNG EM LÀ THỢ SƠN (thơ vui)
Em luôn luôn nở nụ cười
Anh Chồng em lấy là nười thợ xây
Túi đồ anh có cuộn dây
Nhuộm đen màu nắng như mây cuốn tình
***
Ngoài ra mấy thứ linh tinh
Có một quả rọi nặng tình em mua
Bên nhau sớm tối, chiều trưa
Xây dựng hạnh phúc nắng mưa ngại gì
***
Đêm về ân ái tù tì
So với giàu có, ai thì sướng hơn
Tiền bạc chỉ đẹp nước sơn
Bên trong gỗ mục tốt sơn ích gì
***
Chồng em tốt tính cực kỳ
Cơm sống, cơm chin, cơm gì cũng xơi
Chồng em chẳng thích ăn chơi
Không chơi cờ bạc chỉ xơi thuốc lào
***
Bố mẹ em rất tự hào
Có con rể quý thế nào cũng xong
Lấy chồng không lấy cho xong
Mà phải tìm hiểu hợp mong ước mình
***
Lấy chồng em rất vì tình
Không lấy vật chất kẻo tình đắng cay
Vợ chồng chung một bàn tay
Làm nên hạnh phúc dựng xây duyên đời.
**Hết**
BÀI 3: SẮC MÀU CẦU VỒNG
Mưa tan hương cũ nhạt nhòa
Cầu vồng bảy sắc nở hoa giữa trời
Tím lam man mác lặng rơi
Sầu theo cánh gió thả trôi Ngân Hà
Nỗi buồn se lạnh sót xa
Sợi Cam ấm áp viền tà áo tim
Tia Vàng xe lại thành kim
Khâu từng mảnh vỡ vá niềm ước mong
Xanh ươm mây Trắng trổ bông
Trải dài dìu giấc mơ nồng về đây
Hạt tình Đỏ thắm mộng xây
Lung linh trong nắng tỏa say hạ hồng